Lẽ nào anh không thể bên tôi

Tôi từng yêu một người ở Tuyên Quang sau đóchúng tôi chia tay vìngười ấy quá đa tình. Một thời gian tưởng chừng tôi không thể quên nhưng tình cờ quen một người nhìn rất trẻ con, cũng hay cười nói giống người cũ, lại cùng quê với anh. Lúc đầu tôi nghĩ chỉ là thay thế hình bóng ngườicũ nhưng thời gian trôi đi, tình cảm của anh dành cho tôi thật lòng, quan tâm tôi như thể chưa bao giờ có ai làm được như vậy.

Khoảng thời gian yêu nhau chỉ kéo dài 6 tháng nhưng rất nhiều kỷ niệm. Tôi cám ơn người ấy rất nhiều, anh đã mang đến cho tôi một cuộc sống mới, một tình yêu thật sự. Anh gọi tôi là "Kún", chưa có người nào gọi tôi dễ thương như vậy. Tôi quen anh tại một nhà hàng vìanh là đầu bếp mới làm ở đó, còn tôi đang nghỉ hè đi tìm việc làm thêm để bắt đầu năm học mới. Rồi có những buổi đi hẹn hò, đi làm về muộn anh lại đi bộ cùng tôi và đưa tôi về. Tôi cảm thấy rất hạnh phúc, rồi những lần đi chơi cùng anh, anh rất lo lắng và hỏi tôi ăn gì. Tôi và anh đều thích ăn vịt nướng, đi bigc chơi, chợ sinh viên nữa, đám cưới bạn anh cũng rủ tôi đi cùng. Noel tôi cảm thấy là một ngày tràn ngập niềm vui. Ngày nào tôi và anh cũng nói chuyện dù xa nhau, trời rét anh vẫn thức đến 1-2 giờ sáng để nói chuyện với tôi. Vì anh sợ tôi giận anh, còn rất nhiều kỷ niệm khiến một đứa như tôi không thể quên đi. Vì tôi nhận ra mình yêu anh rất nhiều, lẽ nào vì điều đó mà anh khác một chút tôi biết là anh có chuyện. Tôi đã đi tìm sự thật và biết anh vô sinh. Anh ôm tôi khóc, tôi cũng vậy!

Tại sao ông trời không cho tôi được ở bên người tôi yêu (Ảnh minh họa)

Nhưng dù thế nào tôi vẫn chấp nhận anh, tôi không muốn mất anh. Trước kia chúng tôi đã hứa hẹn chờ tôi ra trường sẽ cưới, giờ đây tôi rất buồn. Dù thời gian xa nhau đã vài tháng, tôi không thể yêu người khác vì tình cảm của tôi dành cho anh vẫn không thể quên. Tôi thầm ngưỡng mộ một con người như vậy, anh chỉ cho tôi biết việc nào sai và sau này không được làm thế. Tôi rất nghe lời anh, anh bảo tôi để tóc dài vì vậy mà tôi cố nuôi và không cắt. Bởi tóc tôi ngắn mà. Nhưng tại sao ông trời không cho tôi được như ý, không cho tôi được ở bên người tôi yêu.

Các bạn nghĩ tôi nên làm thế nào để tốt hơn đây, thật sự trong thâm tâm tôi vẫn cần có anh, chỉ vậy là đủ. Dù biết cuộc sống sau này không con cái tôi vẫn cam lòng. Đối với người khác chắc tôi không bao giờ cầu xin tình cảm, còn anh thì khác. Liệu anh có hiểu cho tôi không, anh sợ tôi sau này sẽ khổ. Thật sự tôi không muốn xa anh, nhắn tin, gọi điện anh trước thì anh nhắn tin lại, giờ anh không trả lời. Anh muốn tôi quên anh đi, làm sao quên được chứ.

Nếu biết trước thế này thì tôi nghĩ trước kia anh đừng tốt với tôi như vậy. Các bạn hãy cho tôi lời khuyên nên làm thế nào? Nên xa anh không? Tôi nghe bài nhạc chờ anh cài "Gọi tên em trong đêm" mà cảm thấy buồn. Vì nếu yêu tôi nhiều như vậy lẽ nào anh không thể bên tôi, anh đâu có lỗi!

0 nhận xét: